Vĩnh Bảo Bang
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Vĩnh Bảo Bang

hehehe
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  

 

 Mùa và phố ...

Go down 
Tác giảThông điệp
LinkHC
Tiền bối
Tiền bối
LinkHC


Tổng số bài gửi : 73
Join date : 17/06/2009
Xuân xanh : 34
Đến từ : tan hung-vinh bao- hai phong

Mùa và phố ... Empty
Bài gửiTiêu đề: Mùa và phố ...   Mùa và phố ... EmptyWed Jun 24, 2009 1:58 am

Mùa của những giản đơn – mùa của phố …

Sinh nhật 4 mùa - phố lẳng lặng đứng chờ mong … Những cánh chiều rơi bên ô cửa nhỏ, giờ đã dài hun hút những ưu tư …
Đôi mắt thành phố cũng như dịu lại. Chút vu vơ loáng thoáng …
Trong tàn cảnh mông lung - những vụn vặt cũ xưa bị thổi tung khỏi giá lạnh … Lặng lẽ … mùa về ... ôm chặt phố, ôm cả những trông ngóng - cô đơn …

Mùa cho ta cảm giác cần được chia sẻ, một chút quan tâm, một chút dỗ dành. Cần thêm chút nắng từ đôi mắt và những bàn tay - sưởi ấm những bàn tay …
Thế nên người ta yêu mùa như mê, như dại ...
Phố - cũng yêu mùa – yêu đến từng khoảnh khắc, nhưng thật lạ - chẳng có những quan tâm …
Cảm giác khác cho một hiện thực khác …
Mùa cho phố cô đơn – và những chờ đợi mong manh …
Chẳng dám đón nhận – vì biết mùa rồi sẽ lại đi …
Chuyện đã xưa – và sẽ là vĩnh cửu
Phố yên bình - mãi mãi phố cô đơn…

Gió lăn lông lốc trên con đường hanh khô, nứt nẻ …
Hàng cây xơ xác nhưng có vẻ vui thích lạ thường, cứ gật gù ra chiều vừa ý … Những chiếc lá cuối cùng còn sót lại – như muốn thách thức mùa - chỉ đung đưa chứ không buồn rụng.
Một vài cánh chim xuôi nam muộn màng lao vội vã trên tầng mây chấp chới. Những nóc nhà cũ kỹ run lên từng đợt - kẽo ka kẽo kẹt mỗi khi gió lùa…
Thấp thoáng bóng người - thấp thoáng đi …
Vẳng đâu đây tiếng khóc của một sinh linh nhỏ bé. Rồi tiếng nói, rồi tiếng cười. rồi những im lặng dài trong tiếng gió…
Những bình minh hoang sơ như thế - chỉ phố mới hiểu bằng những thương yêu …

Đếm tuổi phố gầy bằng những mùa trôi , miên man và hư hao nắng, có những khung cửa sổ màu xanh khép vội và những vòng xe lơ đễnh chẳng còn về qua lối nhỏ.
Hiu hắt những vạch thời gian đổ dập dìu thành những vệt loang dài đằng sau những bước chân , lóc cóc những nỗi nhớ trở về non trẻ.

Sẽ là một mùa phố phường se sắt lại, quán cóc nhỏ có lẽ sẽ lẻ loi, người qua đường sẽ vội bước mau hơn, và mầm non kia cũng chẳng lên sưởi nắng ...
Sẽ là một mùa phố phường nêm chút đắng, ô cửa sẽ vắng những thanh âm, thơ tình khẽ dấu chút âm trầm, và trong câu hát - buồn thăm thảm ...
Sẽ là một mùa phố phường yêu chút ấm, yêu một chút nắng cuối đằng đông, yêu vị khói tan bên bếp lửa hồng, yêu cả những gì sẽ đi vào quên lãng ...

Đầu phố - cuối đường, những bước chân vẫn in hằn trên sỏi đá ...
Những nóc nhà mục nát - nghiêng nghiêng - cây cỏ cũng nghiêng nghiêng ...
Khoảnh khắc bên ly cà phê đắng - vẫn cứ là ngọt dịu ...
Tóc rối dài - vẫn cứ ôm hờ hững những bờ vai ...

Ai mà biết được phố xá sẽ ra sao, khi mùa không về với nếp quen của phố ...
Những bức tường đã đổ - hay chưa - cũng sẽ mang thêm nét âu sầu ...
Cổ thụ già chết lặng - chẳng thể reo vui khi gió chưa về đến cửa ...
Con đường dài - cong cớn những dỗi hờn vu vơ ...
Là một phố - không bình yên như là phố ...
Và ai sẽ thay mùa - mà yêu lấy phố những hư hao ...

Cong queo những tán bàng khô ròn chênh vênh nắng , khẳng khiu những tán xà cừ thưa thớt gió xuôi ...
Ai chờ ai mà cứ chầm chậm cái bóng chiều lơ đễnh du mục về phía chân mây. Ai chờ mùa. Ai đợi phố ?

Ai về ngang lối hoa bạc thời gian, để biết phố cô đơn từ ngày không còn vang lên một bản romance lạc loài xưa cũ, chiếc phong cầm phím đàn trùng chạm đáy giấc mơ, để nỗi nhớ đôi khi giật mình bứơc vấp !

Ký ức của mùa còn hoang hoải tìm nhau.
Khúc ca chiều hôm qua ai vô tình hát lên mà phố như thoáng chòng chành quên nhớ.

Mùa này, về bên phố phường em nhé ! Cho xơ xác hàng cây nhận đôi chút nắng hồng, cho viên sỏi nhỏ trầm mình trong ấm áp, cho cũ kỹ ngôi nhà nhận vung vãi những yêu thương …
Rồi nụ cười sẽ tròn vành vạnh bên bờ sông nứt nẻ. Để đôi tay cố với những cánh diều - chiều gió - đứt dây …
Như ngày hôm qua – hay ngày hôm qua nữa … Như là mãi mãi những ngày hôm qua …

Viết gì cho mùa và phố bây giờ !?
Như ngày xưa - xa quá rồi ... Những cảm xúc cho phố mỏng và thưa cũng bởi mùa cằn cỗi dần , năm tháng thì cứ buộc rối vào nhau, con chữ xa vời thực tế và những nụ cười hơi thở thuộc về miền phù du rộng.

Ai sẽ không quên câu chuyện mùa và phố ... Ai sẽ mãi nhớ những bí mật của thời gian …
Mùa và phố ... 081003002943-130-17
Về Đầu Trang Go down
 
Mùa và phố ...
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Vĩnh Bảo Bang :: Thể Thao - Văn hóa :: Văn hóa - Nghệ thuật :: Thơ văn-
Chuyển đến